(Nghe cảm xúc quá nên đánh lại lời - Phạm Chánh Tuấn)
Ôi
khi người ta khát nước ao tù cũng ngọt như nước suối
Khi
người ta lạnh manh chiếu nào khác áo Ngự Hàn
Khi
người ta đói hột cơm thiêu quý hơn cả lượng vàng
Đó
là những nhu cầu thiết yếu kết tinh lại để khơi nguồn thành giọt máu
Chảy
tuần hoàn khắp huyết quản châu thân
Làm
cho đen ngọn tóc đỏ đầu chân làm cho hơi thở đều hòa chân tay cử động
Cho
óc biết nghĩ suy cho tim biết rung động để nuôi sống từ tấm thân cho đến linh hồn
Ta
có thể xem manh chiếu rách kia như là áo Ngự Hàn
Ta
có thể sắn từ củ chuối để làm bữa cơm đạm bạc như những ngày thiếu áo thiếu cơm
Ta
có thể uống nước ao tù mà ngỡ rằng là rượu Đào rượu Phước
Khi
nào người bạn cũ biết giữ mối thâm tình như thuở hàn vi áo vải
Ôi
tình bạn hữu một bát cơm thiêu một dĩa cà phú mẫu
Trước
thái độ kinh bạc phũ phàng ta bỗng tiếc nhớ quãng đời dĩ vãng
Khi
hai ta còn là hai người hàn sĩ cùng náo nương dưới một mái thảo đường
Có
lẽ bạc vàng nhung lụa hay quyền tước cao sang là nguồn cội của sự phũ phàng
Làm
tan vỡ nghĩa tri âm tri kỹ thì bữa cơm này có dọn bằng mâm vàng chén ngọc mỹ vị
cao lương sánh cũng không bằng một đột cáu một củ kho khâm
Thì
Dương Lễ ơi ta chán rồi chữ tri kỷ tri âm
Không
bằng tiếng chi giao mà khả vong và hai tấm bảng vàng bằng hữu mưu
Lễ
nghĩa đường khác nào là lớp sơn giả tạo để mạ vàng tình bằng hữu thâm giao
Dương
Lễ! Dương Lễ ơi! Lần đầu tiên người bạn nghèo đắc ý xa nước mắt tựu mưa dầm
Không
phải vì đói lạnh mặc dù ta đói lạnh mà để khóc
Ta
khóc cho tình bằng hữu đang bị xây mồ tại cỗng bằng hữu môn
Trước
cửa vinh lễ nghĩa đường mối tình này sẽ vỡ tan thành từng mảnh vụn như bát cơm
khinh bạc đã tan tành.
Hsy quá. Bài nay e ngưỡng mộ cach đây 25 nam lúc còn la 1 đứa trẻ
ReplyDelete